Viết bài văn kể chuyện sáng tạo lớp 5 kèm văn mẫu dưới dạng PDF

Viết bài văn kể chuyện sáng tạo lớp 5 kèm văn mẫu dưới dạng PDF

Hướng dẫn viết bài văn kể chuyện sáng tạo lớp 5 kèm văn mẫu dưới đây sẽ giúp các em học sinh biết cách hóa thân vào nhân vật, thể hiện cảm xúc, suy nghĩ và lời nói của nhân vật một cách tự nhiên, lôi cuốn.

Đặc biệt, bài viết cũng được cung cấp dưới dạng PDF, giúp phụ huynh và học sinh có thể dễ dàng tải về để ôn tập và thực hành.

Mời quý phụ huynh và các em tham khảo!

I. Cách viết bài văn kể chuyện sáng tạo lớp 5

Để viết một bài văn kể chuyện sáng tạo hay và hấp dẫn, các em có thể làm theo các bước sau:

1. Mở bài – Giới thiệu câu chuyện

  • Giới thiệu tên câu chuyện mà mình sẽ kể lại.
  • Xác định vai trò của mình trong câu chuyện: Đóng vai nhân vật nào?

2. Thân bài – Kể lại diễn biến câu chuyện

  • Hóa thân thành nhân vật để kể lại câu chuyện một cách sinh động.
  • Chú ý cách xưng hô sao cho phù hợp với nhân vật.
  • Thể hiện suy nghĩ, cảm xúc và lời nói tự nhiên để câu chuyện trở nên chân thực, lôi cuốn hơn.
  • Miêu tả hành động, bối cảnh, diễn biến một cách hấp dẫn.

3. Kết bài – Cảm nhận của nhân vật

  • Bày tỏ suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật sau khi trải qua câu chuyện.
  • Rút ra bài học ý nghĩa từ câu chuyện dưới góc nhìn của nhân vật.
🌟 Lưu ý quan trọng khi viết:

✅ Chọn ngôi kể và cách xưng hô phù hợp với nhân vật.

✅ Thể hiện cảm xúc chân thực, tự nhiên, giúp người đọc cảm nhận rõ tính cách và suy nghĩ của nhân vật.

✅ Kể và tả sự việc theo đúng cảm xúc của nhân vật để câu chuyện trở nên sinh động, hấp dẫn.

 

 

 

 

 

Với những bước trên, các em sẽ có một bài văn kể chuyện sáng tạo lôi cuốn và đầy cảm xúc!

II. Bài văn mẫu và cách triển khai ý

1. Câu chuyện “Ông lão đánh cá và con cá vàng”

+ Cách triển khai ý

💥 Mở bài (Giới thiệu)

  • Tên câu chuyện: Ông lão đánh cá và con cá vàng
  • Tôi là nhân vật Cá Vàng

💥 Thân bài (Diễn biến)

🌵 Câu chuyện gặp ông lão đánh cá

  • Khi vướng vào lưới, tôi vô cùng lo sợ.
  • Ông lão nhân hậu đã thả tôi về với biển cả.
  • Tôi cảm kích và muốn đền ơn ông lão nhưng ông lão không đòi hỏi điều gì.

🌵 Những yêu cầu quá đáng của mụ vợ.

  • Lần thứ nhất, mụ vợ đòi cái máng lợn mới.
  • Lần thứ hai, đòi một tòa nhà to đẹp.
  • Lần thứ ba, đòi trở thành nhất phẩm phu nhân.
  • Lần thứ tư, đòi trở thành nữ hoàng.
  • Lần thứ năm, đòi trở thành Long vương.

⇒ Những yêu cầu ngày một lớn, vượt quá mọi giới hạn, khiến tôi quyết định biến tất cả mọi thứ trở về như cũ.

💥 Kết bài (Cảm xúc)

Lòng tham vô đáy sẽ không thể mang lại hạnh phúc thực sự.

Ảnh minh họa cho câu chuyện "Ông lão đánh cá và con cá vàng"
Ảnh minh họa cho câu chuyện “Ông lão đánh cá và con cá vàng”

+ Bài văn mẫu

Bài văn tham khảo kể sáng tạo câu chuyện “Ông lão đánh cá và con cá vàng”

Chào các bạn! Tôi là Cá Vàng, nhân vật chính trong câu chuyện cổ tích nổi tiếng “Ông lão đánh cá và con cá vàng” mà chắc hẳn nhiều bạn đã nghe qua.

Sinh ra và lớn lên ở vùng biển rộng lớn mênh mông, tôi là một chú cá vàng tự do và hạnh phúc. Tôi yêu những lần được bơi lội trong làn nước biển xanh mát, vui đùa với những tia nắng lấp lánh chiếu xuống mặt nước.

Tôi có một ngôi nhà xinh xắn ở rặng san hô, xung quanh là những chú cá bạn bè đủ màu sắc, lúc nào cũng rộn ràng với tiếng hát và những điệu múa uyển chuyển. Cuộc sống của tôi thật tuyệt vời, ngập tràn niềm vui và sự bình yên cho đến một ngày nọ.

Hôm đó, khi tôi đang thong dong bơi lội, tôi bất ngờ bị mắc vào lưới của một ông lão đánh cá. Ông lão ấy có đôi mắt hiền từ, dù đôi tay đã chai sạn vì năm tháng mưu sinh trên biển. Khi ông kéo tôi lên khỏi mặt nước, tôi đã sợ hãi lắm, vì không biết điều gì sẽ xảy ra.

Nhưng thật may mắn, ông lão không hề có ý định làm hại tôi. Trái lại, khi thấy tôi biết nói và cầu xin, ông đã nhẹ nhàng thả tôi về với biển cả. Để cảm ơn tấm lòng nhân hậu ấy, tôi đã ngỏ lời muốn đáp lại bằng cách giúp ông bất cứ điều gì ông cần. Vậy mà ông lão thật thà và nhân hậu đến nỗi chỉ yêu cầu tôi hãy trở về biển khơi, không đòi hỏi gì thêm.

Những tưởng câu chuyện sẽ kết thúc ở đó, nhưng cuộc sống vốn không đơn giản như vậy. Vợ của ông lão là một người phụ nữ tham lam và không biết đến giới hạn. Khi nghe ông lão kể lại câu chuyện về tôi, bà ta lập tức nảy sinh lòng tham.

Bà ta bắt ông lão phải ra biển, gọi tôi lên để đòi một cái máng lợn mới. Tôi hiểu lòng ông lão không muốn làm phiền tôi, nhưng trước sự thúc ép của vợ, ông đành phải làm theo. Với lòng biết ơn, tôi đồng ý giúp, nhưng tôi đã bắt đầu cảm nhận được sự tham lam của mụ vợ đang dần lớn lên.

Mụ ta không còn hài lòng với ngôi nhà gỗ đang ở, mụ muốn một cung điện nguy nga, với vườn hoa, ao cá và người hầu kẻ hạ. Ông lão, tuy không đồng ý nhưng vì sợ vợ, lại phải ra bien gọi tôi.

Tôi nghe lời yêu cầu mà không khỏi ngạc nhiên trước lòng tham vô đáy của bà ta. Tuy nhiên, tôi vẫn đồng ý giúp ông lão thêm một lần nữa: “Ông lão, hãy trở về, yêu cầu sẽ được đáp ứng.” Khi ông lão về đến nhà, ngôi nhà gỗ đã biến thành một cung điện lộng lẫy, với cột trụ cao, tường trắng, và những vườn hoa rực rỡ xung quanh.

Nhưng tham vọng của bà vợ không dừng lại. Trong cung điện nguy nga, bà ta vẫn chưa hài lòng. Bà muốn nhiều hơn thế, muốn quyền lực và địa vị. Bà muốn trở thành nhất phẩm phu nhân, rồi sau đó là nữ hoàng, cai trị cả vương quốc. Mỗi lần ông lão ra biển, lòng tôi lại nặng trĩu khi nhìn thấy biển cả nổi sóng như giận dữ trước lòng tham không đáy của mụ vợ. Nhưng vì tấm lòng tốt bụng của ông lão, tôi vẫn đồng ý giúp đỡ ông, dù biết rằng sự tham lam ấy rồi sẽ không có điểm dừng.

Đến lần cuối cùng, khi ông lão khốn khổ lại phải ra biển với yêu cầu mới từ vợ: mụ muốn trở thành Long vương, người cai trị cả biển cả và bắt tôi phải hầu hạ. Khi ấy, mặt biển đã nổi lên cơn dông tố dữ dội nhất, sóng biển như muốn nuốt chửng mọi thứ. Đó là lúc tôi hiểu rằng lòng tham của mụ vợ đã vượt qua mọi giới hạn có thể  chấp nhận. Tôi không nói lời nào, chỉ quẫy đuôi và lặn sâu xuống biển, quyết định để mọi thứ trở lại như ban đầu.

Khi ông lão trở về, mọi thứ mà mụ vợ từng khao khát đều biến mất. Tòa lâu đài, cung điện lộng lẫy, và cả quyền lực mà mụ ta ao ước đã tan biến như chưa từng tồn tại. Mụ vợ lại ngồi bên cái máng lợn sứt mẻ trong túp lều rách nát, trở về với thực tại của một người từng quá tham lam mà đánh mất tất cả. Còn tôi, tôi lại quay về cuộc sống dưới đáy biển, tiếp tục những ngày tháng thong dong, vui vẻ bên các bạn cá của mình, trong làn nước biển xanh trong vĩnh cửu.

Qua câu chuyện của tôi, tôi mong rằng các bạn sẽ hiểu rằng lòng tham vô đáy sẽ không bao giờ mang lại hạnh phúc thật sự. Chỉ khi biết đủ và trân trọng những gì mình đang có, chúng ta mới thực sự có thể sống an yên và hạnh phúc. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe câu chuyện của tôi nhé!

2. Câu chuyện “Quạ và Công”

+ Sơ đồ gợi ý kể sáng tạo câu chuyện “Quạ và Công”

💥 Mở bài (Giới thiệu)

  • Tên câu chuyện: Quạ và Công
  • Tôi là nhân vật Công

💥 Thân bài (Diễn biến)

  • Ngày xưa, cả Quạ và tôi đều có bộ lông trắng đơn điệu.
  • Khi thấy những loài chim khác có bộ lông đẹp, chúng tôi mong ước và quyết định tìm thuốc vẽ để thay đổi diện mạo của mình.
  • Tôi được Qua vẽ lông với màu sắc rực rỡ, tôi rất hào hứng và tự hào với bộ lông mới.
  • Lúc tôi đang vẽ cho Quạ thì vang lên tiếng mổ lợn ở gần đó.
  • Quạ sốt ruột và nhảy luôn vào chậu thuốc vẽ màu đen, từ đó Quạ có bộ lông đen kịt.

💥 Kết bài (Cảm xúc)

  • Sự vội vàng và nôn nóng có thể khiến chúng ta bỏ lỡ điều tuyệt vời.
  • Đôi khi, chúng ta cần phải kiên nhẫn và biết chờ đợi.

>>> Tải file bài văn mẫu dưới dạng PDF miễn phí tại đây!

Ảnh minh họa cho câu chuyện "Quạ và Công"
Ảnh minh họa cho câu chuyện “Quạ và Công”

+ Bài văn mẫu

Bài văn tham khảo kể sáng tạo câu chuyện “Quạ và Công”

Chào các bạn, tôi là Công trong câu chuyện Quạ và Công, chú chim nổi tiếng với bộ lông rực rỡ mà ai ai cũng phải ngắm nhìn đây. Nhưng ít ai biết rằng, ngày xưa, tôi và người bạn Quạ của tôi đều có bộ lông trắng đơn điệu như nhau.

Câu chuyện mà tôi sắp kể sẽ đưa các bạn trở lại thời điểm đó, khi chúng tôi cùng nhau quyết định thay đổi diện mạo của mình. Đó là một hành trình đầy bất ngờ, nơi tôi học được rằng sự kiên nhẫn có thể đem lại những kết quả tuyệt vời, còn sự vội vàng có thể khiến chúng ta phải trả giá.

Ngày ấy, trong một buổi sáng đẹp trời, khi tôi và Quạ đang dạo chơi, tôi nhìn thấy những chú chim khác với bộ lông rực rỡ. Chị Vàng Anh có chiếc áo vàng óng như nắng mai, chú Vẹt thì khoác lên mình bộ lông xanh tươi mát như biển trời, còn chú Trả lại nổi bật với chiếc áo xanh lam dịu dàng như bầu trời buổi sớm. Nhìn lại bộ lông trắng đơn điệu của mình và Quạ, tôi nghĩ: “Thế này thì làm sao chúng mình múa đẹp bằng các bạn được?”

Tôi nói với Quạ: “Bạn Quạ ạ, họ nhà chim chúng ta, nhiều người có áo đẹp. Chúng mình chỉ có chiếc áo trắng thành ra múa không hay. Tôi và bạn đi tìm thuốc vẽ đi.”

Quạ gật đầu đồng ý ngay, thế là hôm sau chúng tôi gặp nhau, mang theo đủ loại màu sắc: son đỏ, nghệ vàng, chàm xanh, phẩm lam tím. Tôi thật sự háo hức muốn thử những màu sắc mới này.

Quạ bảo tôi: “Bạn ngồi xuống đây, tôi vẽ cho bạn trước nhé.” Thế là tôi ngồi xuống, để Quạ trổ tài. Quạ vẽ khéo lắm, mỗi chiếc lông của tôi đều có những mặt trăng nhỏ tỏa ánh sáng vàng. Toàn thân tôi được phủ màu xanh óng ánh, lấp lánh dưới nắng.

Khi nhìn vào gương, tôi không tin vào mắt mình, bộ áo của tôi thật tuyệt đẹp! Tôi xòe đôi cánh ra, cảm giác tự hào tràn ngập trong lòng. Các chú chim khác đều trầm trồ khen ngợi: “Chao ôi! Công có chiếc áo đẹp tuyệt vời!”

Tới lượt tôi vẽ cho Quạ. Tôi định vẽ cho Quạ một bộ áo thật đặc biệt: cổ đen có khoang trắng, hai cánh màu vàng, mình và lưng màu tía và thanh thiên. Nhưng khi mới bắt đầu vẽ, tiếng lợn kêu eng éc từ đâu vọng lại. Tôi chưa kịp định thần thì Quạ đã bắt đầu nhấp nhổm không yên, mắt nhìn về phía có tiếng kêu.

“Chắc có đình đám gì đấy, Quạ nói nhỏ. “Ta sang kiếm chút đồ ăn nào!”

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh: “Bạn đứng im một chút, tôi vẽ cho bạn xong rồi chúng ta cùng đi. Chiều nay xong, ngày mai chúng ta cùng có những chiếc áo hoa rực rỡ, cùng nhau dạo chơi múa mừng đêm trăng đẹp.”

Nhưng Quạ thì càng ngày càng sốt ruột. “Nhanh lên, nhanh lên!” Quạ vừa nói vừa nhảy vào chậu phẩm đen. Khi tôi quay lại, trước mắt tôi là Quạ với bộ lông đen kịt.

Từ đó trở đi, Quạ khoác lên mình bộ áo đen thui, chẳng còn cơ hội nào để tô điểm thêm cho nó nữa. Còn tôi, tôi thì may mắn có được bộ áo đẹp lộng lẫy, nhưng mỗi lần nhìn thấy Quạ, tôi lại nhớ về sự vội vàng của bạn mình.

Và đó là câu chuyện của tôi và Quạ. Qua câu chuyện này, tôi nhận ra rằng, đôi khi chúng ta cần phải kiên nhẫn và biết chờ đợi, bởi những điều tốt đẹp thường không đến ngay lập tức.

Nếu Quạ kiên nhẫn thêm một chút, có lẽ bạn ấy cũng sẽ có bộ áo đẹp như tôi. Đừng bao giờ để sự nôn nóng và vội vã khiến chúng ta bỏ lỡ những điều tuyệt vời trong cuộc sống.

3. Bài văn tham khảo kể sáng tạo câu chuyện “Rùa và Thỏ”

Xin chào các bạn, tôi chính là Thỏ – nhân vật nổi tiếng trong câu chuyện “Rùa và Thỏ” đây! Hôm nay, tôi sẽ kể lại cho các bạn nghe về cuộc đua đáng nhớ giữa tôi và anh bạn Rùa.

Hôm ấy, thời tiết thật đẹp! Bầu trời xanh ngắt, những đám mây trắng muốt lững lờ trôi như những viên kẹo bông khổng lồ. Ông mặt trời rực rỡ tỏa ánh nắng vàng ươm xuống cánh đồng hoa rực rỡ. Tôi đang nằm thư giãn bên bờ hồ xanh biếc, tận hưởng gió mát thì bỗng thấy anh Rùa đang hì hục tập chạy.

Nhìn anh bạn vừa bước đi nặng nề, vừa khệ nệ vác theo chiếc mai to đùng, tôi không nhịn được cười liền buông lời trêu chọc:

– “Anh chậm như sên thế này mà cũng đòi tập chạy à? Lại còn vác thêm cả cái mai sau lưng nữa chứ!”

Những tưởng Rùa sẽ im lặng như mọi khi, ai ngờ anh ta dõng dạc nói:

– “Vậy chúng ta hãy cùng thi chạy xem ai về đích trước nhé!”

Tôi phá lên cười, trong bụng thầm nghĩ: “Anh ta không biết lượng sức mình rồi! Mình phải dạy cho anh ta một bài học mới được!” Không ngần ngại, tôi lập tức nhận lời thách đấu.

Sau một hồi bàn bạc, cả hai quyết định lấy gốc cây cổ thụ bên kia hồ làm vạch đích. Trước khi xuất phát, tôi còn kiêu ngạo vênh mặt nói:

– “Tôi chấp anh nửa đường đấy, xem ai nhanh hơn nào!”

Rùa không nói gì, chỉ lặng lẽ tập trung vào cuộc đua. Còn tôi thì thong dong nhởn nhơ, tận hưởng cảnh đẹp bên đường. Chạy một đoạn, tôi thấy chẳng có gì đáng bận tâm liền thản nhiên gặm cỏ, đuổi theo mấy chú bướm xinh đẹp ven đường.

Sau một lúc rong chơi, tôi bắt đầu thấy mệt nên tự nhủ: “Thôi cứ nghỉ một lát, dù sao cũng dư sức thắng Rùa mà!” Nghĩ vậy, tôi nằm xuống thảm cỏ xanh, nhắm mắt tận hưởng làn gió mát rượi và ngủ quên lúc nào chẳng hay.

Bỗng từ xa vang lên tiếng hò reo rộn ràng:

– “Rùa ơi cố lên! Cố lên nào!”

Tôi giật mình tỉnh dậy, ngoái đầu nhìn về phía đích. Trời ơi! Rùa đã gần chạm vạch đích rồi! Tôi hoảng hốt lao như bay về phía trước, nhưng đã quá muộn. Ngay trước mắt tôi, Rùa chậm rãi nhưng chắc chắn bước qua vạch đích trong sự reo hò chúc mừng của muôn loài.

Tôi sững người, tim đập thình thịch. Cảm giác xấu hổ dâng tràn khi nhận ra mình đã quá kiêu ngạo và chủ quan.

Cuộc đua với Rùa đã dạy tôi một bài học quý giá: Trong cuộc sống, nhanh nhẹn thôi chưa đủ, quan trọng nhất là sự kiên trì, nỗ lực không ngừng. Và đặc biệt, không bao giờ được coi thường người khác!

Ảnh minh họa cho câu chuyện "Rùa và Thỏ"
Ảnh minh họa cho câu chuyện “Rùa và Thỏ”

4. Bài văn tham khảo kể sáng tạo câu chuyện “Sự tích cây Thì Là”

Việt Nam có vô vàn truyện cổ tích hay, nhưng với em, “Sự tích cây Thì Là” luôn là câu chuyện yêu thích nhất.

Ngày xửa ngày xưa, khi muôn loài cây cối chưa có tên, Ngọc Hoàng triệu tập tất cả lại để đặt tên cho từng loài. Hôm ấy, bầu trời rực rỡ ánh nắng, những đám mây lững lờ trôi, gió nhảy múa khắp chốn, mang theo hơi thở dịu dàng của đất trời.

Biết tin, các loài cây hối hả chuẩn bị. Cây nào cũng khoác lên mình bộ áo đẹp nhất, tô điểm thêm những bông hoa tươi tắn rực rỡ như nụ cười trên khuôn mặt chúng. Trên đường đến buổi lễ, chúng vừa đi vừa háo hức bàn tán, tự hỏi liệu mình sẽ được ban tặng cái tên gì.

Khi tất cả đã tập trung đông đủ, Ngọc Hoàng bắt đầu đặt tên:

– “Loài cây có hương thơm ngọt ngào, ta đặt tên là Lan.”

Lan sung sướng khẽ đung đưa cánh hoa như lời cảm tạ.

– “Cây mềm mại uyển chuyển như điệu múa, hãy mang tên Tóc Tiên.”

Tóc Tiên vui mừng nhảy nhót, reo vang khắp nơi.

– “Cây vươn cao, mạnh mẽ như chiến binh, sẽ được gọi là Thông.”

Thông già mỉm cười tự hào, dù bên trong lòng như đang muốn nhảy cẫng lên vì hạnh phúc.

Cứ thế, từng loài cây lần lượt nhận tên. Đến cuối ngày, khi Ngọc Hoàng đã thấm mệt và chuẩn bị rời đi, bỗng một nhành cây nhỏ bé, xanh non chạy đến, thở hổn hển. Ngọc Hoàng ngạc nhiên hỏi:

– “Vì sao con đến trễ?”

Cây nhỏ vội vàng thưa:

– “Thưa Ngọc Hoàng, con phải chăm sóc bà bị ốm nên đến muộn ạ.”

Nghe vậy, Ngọc Hoàng không hề trách phạt mà cảm động trước tấm lòng hiếu thảo của cây. Ngài khẽ ngẫm nghĩ, rồi vô thức nói:

– “Tên của con thì là… thì là…”

Chưa kịp nói hết câu, cây nhỏ đã vui sướng reo lên:

– “Tuyệt quá! Tên con là Thì Là!”

Nó ríu rít cảm ơn rồi chạy ngay về khoe với bà, để lại Ngọc Hoàng vẫn còn ngỡ ngàng. Từ đó, mọi người gọi loài cây ấy là cây Thì Là.

Câu chuyện khiến em thêm yêu quý thiên nhiên và trân trọng mỗi loài cây, dù nhỏ bé nhưng vẫn mang trong mình ý nghĩa thật đẹp.

Hy vọng hướng dẫn viết bài văn kể chuyện sáng tạo lớp 5 kèm văn mẫu dưới dạng PDF ở trên đã giúp các em nắm vững cách xây dựng một bài văn kể chuyện sáng tạo hấp dẫn và sinh động.

Để học tốt môn Tiếng Việt cũng như biết cách viết nhiều dạng bài văn khác, các em hãy tham khảo ngay cuốn sách 50 đề tăng điểm nhanh Tiếng Việt lớp 5 của Tkbooks nhé!

Link đọc thử sách: https://drive.google.com/file/d/1dXMrE9zte-9M9AEgDJET8EGSdunSktPi/view

Link đặt mua sách với giá ưu đãi: https://luyende.tkbooks.vn/lop5

Tkbooks tự hào là nhà xuất bản sách tham khảo lớp 5 hàng đầu tại Việt Nam!

Tkbooks.vn

Share

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *